Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

MỘT LẦN VỀ ĐỒNG THÁP (09/2016)

Một lần về Đồng Tháp

10/9/2016
Cám ơn đêm mưa, cám ơn FB đã cho tôi và anh cái duyên gặp gỡ bạn bè xưa. Dẫu chỉ hai đứa một mình một xe lặng lẽ băng trong cơn mưa tầm tã. Đi trong ánh đèn vàng xóa nhòa những giọt mưa mau. Anh bảo may quá vợ mình học chung lớp, bạn mình cũng là bạn vợ nên cả hai mới có chuyến đi ngẫu hứng như thế này.
Tôi và anh về đến Đồng Tháp thì Đồng Tháp đã vùi mình trong giấc ngủ sâu. Chỉ còn những người bạn đang thức trông chờ bạn. Chẳng ai nghĩ anh và tôi sẽ về, tưởng anh nói cho vui. Ngoài kia trời đã tối lắm, chỉ có cái hàng ba nhỏ ấm áp của bạn tối nay bận bịu với những người khách lạ. Gặp được nhau chúng tôi ai nấy đều mừng. Đâu dễ để mỗi người mỗi tỉnh lại tụ họp được cùng nhau một lúc, về thăm quê hương Đồng Tháp của những người bạn như thế này. Có cô em út của lớp mà hơn mười năm rồi tôi mới gặp. Mọi người cho dù gương mặt có chút đổi thay nhưng những nụ cười thì vẫn vậy.
Có những người bạn gắn liền với một thời tuổi trẻ của mình. Nên mỗi khi có dịp gặp nhau là mình như được quay về với quãng đời đã trở nên xa xôi ấy. Cho dù có những người hơn mười năm hay ba mươi năm mình mới gặp lại. Cho dù bây giờ những chàng thanh niên và các cô gái đôi mươi mái tóc đã điểm sương. Cho dù bây giờ bạn là ai thì gặp nhau mọi người vẫn vậy. Vẫn như thủa hồn nhiên, trong trẻo. Vẫn nghịch ngợm như thủa nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò. Các câu chuyện vẫn dừng lại ở cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới. Cho dù người trẻ nhất cũng đã ngoài năm mươi, nhưng sao chúng tôi vẫn trông thấy nhau như một thời tuổi trẻ.
Gặp được nhau chúng tôi lại cùng nhau quay về kỷ niệm của hơn ba mươi năm về trước. Những câu chuyện chưa bao giờ cũ, những ký ức chắc chẳng thể nào quên. Chắc bởi vì đó là kỷ niệm của một thời tuổi trẻ, kỷ niệm của một thời mà mắt mình nhìn cái gì cũng đẹp. Chưa biết sợ những ghập ghềnh, chưa biết ngại những chông gai. Cho dù thiếu thốn đủ thứ, cho dù cuộc sống lúc ấy vẫn còn lắm nhọc nhằn. Và tôi biết cho dù mai đây chúng tôi có thêm bao nhiêu tuổi, thì mỗi khi được gặp lại nhau chúng tôi vẫn sẽ mãi mãi là tuổi hai mươi.
















Yêu thích
Bình luận